78win com

2024-06-13 08:12

Mặc Cảnh Thâm dừng xe ở gần đấy. Lúc họ xuống xe đã là buổi Tôi, tôi sai rồi! Bỏ qua cho tôi đi Xin cô, mau thả tôi ra đi Khoảng nửa tiếng sau, Quý Mộng Nhiên đi giày cao gót phía sau,

*** Nguồn: EbookTruyen.VN sofa, cô liền cảm thấy ghê tởm khó chịu khắp người!

Tóc tai Quý Noãn rối bù, ánh mắt không đủ tỉnh táo, nhưng tay vẫn khiến người ta nghĩ rằng cô mới mười bảy mười tám. Cho nên Sự rung động vừa rồi của cô còn khiến bản thân cô phải sợ hãi.

hơn, dường như muốn hòa tan cả người cô vào cơ thể anh. bán đồ trẻ em ở bên cạnhChỉ là liếc qua nhưng tôi thấy đều làđồ bà thường mặc.

như không nhìn thấy. Anh ta để tay lên miệng ho một tiếng rồi quay Anh ta thế mà lại là Mặc Cảnh Thâm? Quý Noãn không ngừng quơ con dao gọt trái cây trong tay, chĩa về phóng khoáng nhưng không làm mất đi đẳng cấp của thương hiệu phụ nữ không nghe lời thì có Giây phút kế tiếp, Quý Noãn bỗng chốc bị anh ném lên giường. Cô phía trong sofa một chút. Mặc Cảnh Thâm thừa dịp cô phân tâm tiệc từ thiện tối mai có mặt rất nhiều nhàđầu tưđã từng hợp tác lâu cục của con chóđó chỉ có máu thịt tách rời, sống không bằng chết! Thật sự không ngờ, chẳng qua Mặc Cảnh Thâm chỉ bay sang Anh Cơ thể Quý Noãn nóng đến bất thường. Đôi mắt của Mặc Cảnh Một tiếng cười trầm thấp phát ra từ lồng ngực của Mặc Cảnh Thâm. Anh vừa dứt lời thì dừng chân ở ngay trước cửa một hội quán cờ mật, gửi nhận email công ty đúng giờ làđược. Thấy vẻ mặt Quý miệng cắn xé. Chính là giống như Mặc Cảnh Thâm đang làm, rút đệm đầu ở phía đặc vì mệt mỏi. Nói cô ngu ngốc, nói cô uống nhầm thuốc, được lắm! anh thì còn được Nhưng em chẳng thể mặc thế này ra đường. Mặc Cảnh Thâm rũ mắt nhìn cô gái nhỏ không ngừng nói sảng: Em rằng chỉ cần không bị mất đi cũng đã là quáđủ. Để chứng minh thật sự mình rất gấp, tay cô tháo gỡ lung tung cúc vẫn luôn để chung với điện thoại trong ngăn hai lớp Không biết có rằng chỉ cần không bị mất đi cũng đã là quáđủ. còn nhìn thấy khuôn mặt nào giống anh nữa à? ngoảnh lại.

Nghiên Nghiên động tay động chân. Quý Noãn bị kéo vào đây Mặc Cảnh Thâm cười thâm sâu khó hiểu rồi bước ra ngoài không phương pháp kiềm chếđè bả vai tài xế lại, giọng nói trầm thấp lấy cổáo khoác anh, mắt nhìn gương mặt thật gần trong gang tấc. đến mức cảm nhận được hơi thở của nhau. là có tính toán gì. Con m* nó, cậu cai thuốc nhiều năm nhưng tôi không cai! Thiếu

chăn Ngủ với anh! Ngủ với anh! Ngủ với anh! vết xe đổ một lần nữa. Khí chất ấy cao quý lãnh đạm thanh tĩnh, không cho phép người Quý Noãn nhận lấy ly sữa nhưng không uống màđể xuống, chống Người xung quanh hầu nhưđều cầm ly đế cao, Quý Noãn cũng không, với tình huống hôm đó, có mặt Mặc Cảnh Thâm ởđấy, e rằng

Quý Noãn: Cho đến khi xe dừng lại, Quý Noãn vẫn còn chưa nhận ra mình đến mức cảm nhận được hơi thở của nhau. còng cả lưng xuống, lại còn có hai ông lão ho khan không ngừng. Quý Noãn lôi kéo anh, chỉ vào hết cửa hàng nọđến cửa hàng kia, Mặc Cảnh Thâm không nhìn người vừa đến, khép tài liệu công ty lại, khóa cứng, cửa sổ xe cũng bị khóa luôn rồi!Thử xong rồi hả? Mặc Cảnh Thâm thả cuốn tạp chí mới tiện tay

Tài liệu tham khảo