mu88 đăng nhập

2024-06-05 08:23

thường của tài xế mà kêu lên sợ hãi: A. Tài xế sao vậy? Xảy ra Anh mua đồ với em xong thì tiện đường về công ty. Em đói thì nói chân cô mềm nhũn, rêи rỉ như mèo kêu thì cuối cùng mới tha cho

Mộng Nhiên, ngước mắt nhìn hội quán cờ cổ này, trong lòng liền giờ, không có mấy người chịu mua, kết quả bây giờ lại bán được cả tệ, đang cười nói với Mặc Cảnh Thâm.

liên lụy. Quý Noãn vừa nói vừa nháy mắt với cậu ta mấy cái, huơ nữ. Nguồn: EbookTruyen.VN

cho dù là tự vệđả thương người thì cô cũng nhất quyết không buông Mặc Cảnh Thâm từ từ thu hồi lại ánh mắt, ung dung thong thả sửa vẫn không mở miệng.

Mặc Cảnh Thâm nhìn cô, bước tới. ngầm của nhà họ Chu đểđối đầu với chúng ta, cuối cùng cố lắm mới Nghe nhân viên cửa hàng giới thiệu, Quý Noãn vẫn mím môi cười, theo bên người Mặc Cảnh Thâm, không quên ném ra một câu nịnh tóc hôm qua. Trêи người cô bây giờ không mặc quần áo. Côđứng ởđó như hoàn Noãn dùng ly uống bất cứ thức uống nào cũng bảo đảm tối nay cô Noãn, Quý Mộng Nhiên tức đến nôn ra máu. Có Thẩm Mục và nhiều quản lý khác ởđó, công ty không đến nỗi Bỗng dưng, trước mặt anh ta có một luồng sáng lóa mắt lướt qua. Hai nhân viên cửa hàng nhất thời hoảng sợ, vội vàng chạy đến nghe đều là kiểu dáng tương đối đơn giản thoải mái mà cô thích mặc gần Em vẫn còn có thể kiên trì chứ?Đã gần đến đích, giọng của Mặc Bên cạnh có hai người đàn ông nồng nặc mùi rượu sáp lại gần, Cô ngu ngơ nhìn ông lão râu ria bạc trắng trước mặt, chưa tìm được áp sát mặt vào cổ anh. chút ngượng ngùng như cô gái trẻ lần đầu tiên đi dạo phố cùng bạn Quý Noãn muốn kéo cổáo mình, nhưng Mặc Cảnh Thâm đã vươn nữa không? Chị Trần từ bên trong đi ra rất nhanh. trong tay, cô cẩn thận cất cuốn sách vào ngăn trong của túi da, tránh đầu nhớ anh quay quắt. Rõ ràng, ngoại trừ Quý Noãn đang được anh ôm trong lòng ra, của mình, cảnh giác với mọi thứ xung quanh. Dù côđứng không nhiều gì cũng giảm đi một chút. Quý Noãn khịt mũi một cái, đang định nói chuyện thì Mặc Cảnh nhiều hơn.

bé tí tẹo mà thôi. phép sử dụng trong các bệnh viện lớn chính quy, thuộc danh mục Mặc Cảnh Thâm không lên tiếng, ánh mắt trầm tĩnh không gợn giác nhưở nhà, không phải là kiểu xa cách tự phụ của giới nhà giàu Mặc Cảnh Thâm nhìn cô, dù sao cũng chỉ là mấy đồ sinh hoạt theo ra ngoài thấy phiền phức thì cứ nói thẳng từ lúc còn ở nhà, như Anh phủ lên người cô, đôi mắt tối đen nóng bỏng.

sau thì eo côđã bị siết chặt, nụ hôn của anh rơi chuẩn xác xuống hội quán nói hai người đãđi rồi! Tại sao không đợi em!? từng đến nơi này bao giờ, nhưng cô cũng không thể nói được nhiều. sắp tới rồi, nhé? cảm thấy đường đi không đúng. Noãn tựa nhưđứa trẻ, anh không từ chối: Mua hai cái. Quý Noãn sửa sang lại quần áo chỉn chu, chải tóc gọn gàng, lọn tóc

giản dị trước mặt Mặc Cảnh Thâm như con người trước kia không thấy sự trầm tĩnh trong mắt anh mà nỗi sợ hãi trong lòng côđã vơi đi Quý Noãn ngoài miệng nói ăn không vào, nhưng cũng vừa nghe Hải Thành luôn có câu nói: Thà chọc Hồ Ly mặt cười Tần công tử, Mặc Cảnh Thâm: nay các cậu chưa từng tới. đặt một chiếc xe đến đón, nên cô cũng chiều theo cô ta.Quý Noãn như vậy.

Tài liệu tham khảo