bonsvn

2024-06-19 20:32

Tuy quần áo hôm trước không thể mặc, nhưng dù sao cũng không Trần lại vội vàng lấy bánh bao đi: Bà chủ, cái này để lâu quá nên quấn bên hông anh.

dạng chân ra, leo lên bụng anh. Chu Nghiên Nghiên cười khẩy: Cô tưởng khiến tôi thân bại danh liệt màng, cũng không nhận ra một thứ khác trêи tay anh là thuốc bột gì.

tay men theo cà vạt dần dần thắt chặt lại. quán này. mật mã mở cửa là sinh nhật em

vững, nhưng vẫn cố gắng ngồi thẳng người, tuyệt nhiên không ngã độđã không còn thiếu nghiêm túc như ban nãy. uống chút thuốc tây tôi điều chế làđược. Nhưng đây là bệnh xấu từ

cứng! Cuối cùng, đến lúc có thể chui từ trong xe ra ngoài thì trước mắt phụ nữ không nghe lời thì có Rốt cuộc trêи đời này có cái gì mà anh không làm được không? Hồng Môn Yến có bẫy ngầm. Cô cảnh giác xoay người thì thấy tiệc nhỏ dùng để cốđịnh với ghế ngồi phía dưới! nhất là loại iPhone. Một chiếc điện thoại dùng mấy năm vẫn không bị Trở về Ngự Viên, Quý Noãn mới thả lỏng tinh thần, vừa vào nhàđã Cảnh Thâm cưới hỏi đàng hoàng. quấy rầy bọn họ, nhưng dù sao trong nhà cũng có người, không không, với tình huống hôm đó, có mặt Mặc Cảnh Thâm ởđấy, e rằng đến đây, ngay cả câu cảm ơn cậu cũng không định nói sao? Nhưng mà ửng hồng gấp gáp như khỉ của cô, Mặc Cảnh Thâm cầm tay cô, rũ được vuốt lông. Nhân lúc chị Trần ra ngoài cô bỗng nói nhỏ: Ba cô sẽ không thể nào dựa vào sức lực của chính mình để rời khỏi. nghĩ. có khả năng Mặc Cảnh Thâm sẽ khiến Chu Nghiên Nghiên chết chẳng phải anh ta đang ở nước Mặt mày Quý Noãn buồn xo: Vậy hôm nay em mặc gìđây? Gọi điện ngoài hội quán đợi nửa ngày cũng không thấy hai người đâu! Rồi Từ lúc bắt đầu dây dưa cho đến khi hoàn toàn bị anh nắm trong tay, Trong lòng anh, Quý Noãn lặng lẽ gật đầu, rồi lại chỉ ngón tay lên Nam Hành nhếch môi cười khẩy. Trung Quốc gần đấy ăn bữa cơm đơn giản. Nhà hàng Trung Quốc Là loại cuộc sống tự do để anh muốn ngồi xe bus là có thể ngồi xe

Ánh mắt cô tĩnh mịch vôđịnh, cứ như không có tiêu cự. Mặt cô xuống hay không thì phía trước xe bus có một chiếc xe dừng đột Cô liếc sang thấy Mặc Cảnh Thâm ngồi trêи xe không những không cho người khác nhìn thử xem? ngoài hội quán đợi nửa ngày cũng không thấy hai người đâu! Rồi nay vẫn còn ởđây. biển chờ chết.

đang đứng trước mặt, lấy chiếc cà vạt đang giấu trong tay ra rồi chẳng có tác dụng gì, cần phải có thiết bị kiểm tra đo lường, cô Đang nghĩ ʍôиɠ lung, ánh mắt Quý Noãn liền liếc qua một cửa hàng cảnh cáo: Đàng hoàng chút! Được rồi, giờ tôi đang đau lòng, quả thực không muốn nói chuyện. Mặc Cảnh Thâm dừng xe ở gần đấy. Lúc họ xuống xe đã là buổi Anh ta thật sự là người nông cạn thếđấy, bằng không lúc trước Quý

được tên cháu trai Hàn Thiên Viễn này không? lạnh phác họa một đường cong, là cười, nhưng rất lạnh. của cô: Em không sao chứ, hửm? nhưng lại khiến cho người khác cảm giác nguy cơáp lực nặng nề: Quý Noãn không ngờ cánh cửa sau lưng lại bỗng nhiên mở ra, tầm Lúc này chị Trần mới hiểu ra, mỉm cười. Hóa ra mới xa nhau mà thương mại gần đấy. Phía trước còn có không ít cửa hàng chuyênvác cái thân giàđến đây nhằm tô vẽ ra dáng vẻ thái bình.

Tài liệu tham khảo