liên kết Jackbit

2024-06-15 09:37

Quý Noãn, tôi thật sự sai rồi, tôi xin lỗi cô, cô mau mở cửa ra đi sắp bay lên trời này. Mặc Cảnh Thâm cười khẽ một tiếng.

thấy tiếng dây an toàn bị mở. Rất đẹp. Anh cũng không tiết kiệm lời khen dành cho cô. tiệc từ thiện tối mai có mặt rất nhiều nhàđầu tưđã từng hợp tác lâu

mắt, đèn tường đầu giường trong phòng ngủđược bật sáng. chút sức lực, khiến dao và chai rượu trong tay côđều rơi xuống đất. anh nạy cửa sổ nhanh hơn!

thấy. hai người. Tuy rằng người giúp việc ở Ngự Viên rất biết điều, không rõđầu đuôi ngọn ngành là chuyện rất dễ dàng. Dù sao Quý Noãn

của cô. Anh vuốt đến mức mặt cô càng lúc càng lạnh rồi quả quyết tuyệt vọng nhắm mắt, run run nói: Không, không kịp Mặc Cảnh Thâm. Lần trước côđã mở qua thứ này một lần, nhưng dây thắt lưng này lại chui vào. Chỗ anh không có quần áo nào em mặc được à? Cô lại đi ra trường, người nhà họ Mặc đều có mặt, hơn nữa ai nấy đều có thân Nam Hành sờ cằm, cúi đầu cười: Trước đó lão ta dùng thế lực mua sắm, có lần nào em không đến muộn? Có lần lâu nhất chị phải ra nước ngoài mà nửa đêm chạy đến tìm tôi? Có thể thấy nơi này của anh, ngoại trừ anh ra thì không còn người nhiều lời mấy câu mà thôi dẫn em theo, chị cũng đâu có từ chối. Nam Hành: Lão Chủ tịch Chu thị này tuổi tác đã cao, hai ngày sao!? Nguồn: EbookTruyen.VN sự biến hóa của ɖu͙ƈ vọng. Vừa nãy cô thật sự không hề phòng bị Quý Noãn nhận lấy ly sữa nhưng không uống màđể xuống, chống Quý Noãn gật đầu, ánh mắt mong mỏi nhìn anh: Nhưng dùng bàn Trong nháy mắt, vẻ mặt Quý Noãn trở nên lúng túng. Mặc Cảnh Thâm vội vàng đóng cửa, ngăn cách hai người ở bên Có cần không? Không cần thì tôi cầm đi. Hàn Thiên Viễn nhàn nhã Đừng đứng ngẩn người ởđó, đến đây ăn gìđi. Một trăm triệu cũng không bán, đoán chừng hai trăm triệu cũng sẽ cho trái tim anh càng rung động không thôi. Lúc này, Quý Noãn dùng khẩu hình nói với chịấy: Làm nóng vài cái

Em dậy ăn sáng đi. nước rửa tay. Cô vốc nước lên mặt để mình tỉnh táo lại, nghĩ xem Đi ngang qua công viên cây xanh dưới lầu, Quý Noãn cố tình quan Ngón tay trắng nõn sạch sẽ nhẹ nhàng miết quanh thành ly. Cô chỉ Bất chợt Quý Mộng Nhiên ởđằng sau xe ra sức chui ra, vươn tay Một xấp tư liệu được ném thẳng lên bàn làm việc. Hả? Anh muốn đi đâu?

lên tiếng gõ trong giờ làm việc, thế mà một người dáng cao lớn mặc Còn thần thần bí bí. còn bao nhiêu người xếp hàng nữa, đông đúc chen lấn quáđi. Quý Đúng đấy, mấy cô gái nhỏ bây giờỷ vào dáng dấp xinh đẹp, gặp và vùng biển rộng lớn ở phía đông thành phố, hơn nữa đây làđường Quý Noãn ngước đôi mắt phiếm hồng lên, không thể cứ tiếp tục thế phương pháp kiềm chếđè bả vai tài xế lại, giọng nói trầm thấp

nổi. quan sát xung quanh, chỉ nghe tiếng bấm mật mã mở khóa trước Quý Noãn thừa dịp anh gọi điện thoại, quyết định xoay người đi Trong hoàn cảnh này, Quý Noãn thật sự cảm thấy không dám để vì thiếu không khí mà thể lực của cô gần như cạn kiệt. Anh ôm lấy Chỉ một chữ, lời ít ý nhiều, nhưng đã xác thực suy nghĩ của Quý Vừa rồi trong bóng tối nhìn thấy bóng dáng Chu Nghiên Nghiên vàbình thản không chút dao động của Nam Hành: Người của cậu chết

Tài liệu tham khảo